🌚 Vậy Thì Đừng Rời Khỏi Tôi Nữa

- Này cô sao vậy hả, tôi làm gì khiến cô khóc thì cho tôi xin lỗi nhé. Hắn lo lắng. Nó lấy tay quẹt nước mắt nói run run: - Không có gì đâu chỉ là tự dưng muốn khóc thôi à. - Vậy tôi sẽ đãi cô cái gì đó nha đừng khóc nữa. Hắn nói khiến cho cô ngây cả người. via theNEXTvoz for iPhone. Sự sống đòi hỏi năng lượng, nước và cacbon. Không có Mặt Trời thì Trái Đất sẽ mất đi nguồn năng lượng chính, nước thì đóng băng, bề mặt sẽ nguội lạnh một cách nhanh chóng (và sẽ nguội cho đến khi nào bằng nhiệt độ của vũ trụ, tức là Vml Audio web: Shopee : https://shopee.vn/vmlstoreVậy Thì Đừng Rời Khỏi Tôi Nữa | Tập 01 | Truyện Đọc - Nếu vậy thì phu nhân hãy cùng đi với tôi. Một người như họ La thì không đáng để phu nhân trao thân, trao tình cho gã. Y là kẻ vô tâm, vô tính, một người bại hoại không màng đến tình phu thê. Mỹ Linh cướp lời Vi Thiên Cơ : - Cô nương mau rời khỏi đây đi, kẻo không Tôi vừa điện một người bạn cũng là SONE. Anh ấy không thể nào bình tĩnh được. Anh ta nói rằng "Dẫu sao thì Jessica cũng rời nhóm thôi. Chỉ đơn giản là cô ta không hoàn thành vai trò của mình đến phút cuối cùng." Đúng vậy, rồi thì đằng nào cô ấy cũng rời nhóm thôi mà Cô ta mau chóng rời khỏi phòng. Cậu cũng mau chóng chạy lại cửa sổ nhìn xuống dưới " chiều cao này không làm khó được mình, khi được anh Joserp huấn luyện, tường còn cao hơn vậy nhiều mà vẫn qua được mà ". Anh thấy cậu như vậy thì lo lắng hiện rõ " thằng nhóc này "Hôm nay tôi không vui, đừng giở bất kỳ cái thói giận dỗi nào ra nữa. Nếu không nghe thì cuốn gói biến khỏi nhà tôi." Lời của y như là mệnh lệnh tuyệt đối, khiến Tông Diệc chưa thích ứng được, khí thế hùng hổ ban nãy như bị tạt một gáo nước mưa trôi tuột hết. "Anh" Theo tôi biết thì Ông Nguyễn văn Thiệu sau khi bàn giao ghế tổng thống cho ông thầy giáo già Trần văn Hương và rời khỏi VN.Ông Thiệu lúc đó không còn Q cho biết vợ anh là L (tên thường gọi) sinh năm 2002, quê Cao Bằng. 'Vợ mình bế theo con nhỏ 4 tháng tuổi rời khỏi nhà vào khoảng 12h30 trưa ngày 9/10. Thời điểm này, cô ấy không mang theo bất cứ vật dụng gì, có mỗi bộ quần áo trên người. Ngay khi biết sự việc, mình đã HenG. Nam Thư Bách Thành Trạng tháiFull Tác giả Nam Thư Bách Thành Thể loại Ngôn Tình, Sủng, Giới thiệuNăm mười sáu tuổi Nghê Ca được đón về nhà lớn, đại ma vương thanh mai trúc mã bỗng nhiên trở thành chồng chưa cưới của tích của “chồng chưa cưới” xuất sắc nhất nhưng lại trái tính trái nết, hằng ngày cô đều phải dè dặt trốn đến kỉ niệm ngày thành lập trường, Nghê Ca nhảy xong lập tức chạy vào hậu trường của hội trường trong cái lạnh cắt da, giẫm vào gấu váy nên sẩy chân, ngã vào lồng ngực anh…Ngày hôm sau, tin đồn lan ra khắp trường“Shit, hôm qua lúc lễ kỉ niệm kết thúc tôi quay về hội trường, các cậu đoán xem tôi nhìn thấy gì! Là anh Dữ đó, cậu ấy cởi áo ôm hoa khôi mới của trường chúng ta vào trong ngực!!”Mọi người đều không tin “Không thể nào, Dung Dữ hoàn toàn không thích con gái cơ mà! Trong mắt cậu ta chỉ có mấy cái máy bay mô hình thôi!”Người tận mắt chứng kiến gào lên “Thật đấy! Tôi lấy đầu mình ra đảm bảo! Tôi còn nghe cậu ấy nói, nếu bây giờ em không đứng dậy khỏi người tôi, thì sau này đừng đứng dậy nữa!”***Từ lâu Dung Dữ đã biết mình có một cô vợ chưa cưới sức khỏe yếu ớt như gà rù được nuôi ở bên ngoài, bởi vậy cuộc hôn nhân này do chính miệng anh yêu bảy năm cô rời khỏi, anh không lúc nào không nhớ cô, nhưng bảy năm sau… cô lại quên mất tối hôm kỉ niệm ngày thành lập trường đó, anh ôm chặt cô vào trong lòng, mát xa mắt cá chân gái lạnh run lẩy bẩy, viền mắt đỏ hoe, vừa tội nghiệp vừa đáng thương rầm rì cầu xin, “Có, có thể buông em ra trước được không? Người anh ấm… ấm quá.”Dung Dữ “…” sớm nên đè cô ở đây mà bắt nạt. Nghê Ca không hiểu, vì sao Dung Tự lại cố chấp muốn làm ba cô như Viện có cho cô xem qua trong truyện của Tiểu Hoàng muỗi thì ba có một tầng ý tứ khác.—Vô cùng hăng hái, vô cùng sắc mà….Nghê Ca lui người vào bên trong chiếc chăn san hô nhung, mắt chớp chớp, nhìn chằm chằm Dung Tự vẻ mặt nghiêm túc ôm một quyển truyện cổ tích vĩ đại –Cô cảm thấy từ “Ba” trong miệng anh chính là chỉ mang ý nghĩa trên văn biết làm sao, Nghê Ca có chút thất vọng.“Anh bắt đầu đọc?”Cô lấy lại tinh thần, nhanh chóng giữ vững đáp“Vâng”Dung Tự ho khan hai tiếng, nghiêm túc đọc“Rất lâu rất lâu về trước, trong một khu rừng rậm có một chú cừu non với một bộ lông thật dày”Đèn đêm quang mang trong trẻo nhu hòa. Giọng nói của anh có chút dịu dàng, tốc độ nói không nhanh không chậm. Đường nét rõ ràng dưới cằm cũng bị chiếu rọi đến mức vô cùng ôn nhu.“Con cừu nhỏ có những sợi lông màu trắng thật dài. Nhưng đến mùa đông, cô ấy vẫn như cũ vô cùng sợ lạnh. Cô ngu ngốc trốn ở trong hang động run lẩy bẩy, cũng không nhịn được mà suy đoán tâm tư người khác “A, tôi mọc nhiều lông lại dài như vâỵ, thế mà vẫn còn sợ lạnh. Vậy nếu là động vật không có lông chắc khẳng định sẽ bị chết cóng?”Nghê Ca “……”Tại sao lại sử dụng nhiều từ chồng chéo như manh sao?“Lúc này xuất hiện hai con muỗi đói khổ lạnh lẽo. Bọn chúng dối trá hướng cô chào hỏi “Nhìn liền thấy là một con cừu nhỏ vô cùng ngu xuẩn, cô có nguyện ý để bọn ta ở trên người cô sưởi ấm không?” Dung Tự sinh động như thật, kể chuyện vô cùng nghiêm túc “Con cừu nhỏ rất đồng tình với chúng nó. Thế là liền ngu xuẩn đáp ứng chúng”Nghê Ca “……”Có thể kể chuyện tốt một chút được không? Không cần thư giãn cổ họng sao?“Sau đó, hai con muỗi kia ghé vào trên người cô. Liều mạng mà hút máu của cô”“….Vậy con cừu ngu xuẩn kia đã bị hút khô rồi?”“Không có. Em đừng xen miệng vào. Sau đó con cừu ngu xuẩn kia không thể nhịn được nữa mà đuổi con muỗi đi” Dung Tự rất nghiêm túc Nhưng mà ngay sau đó. Con vẹt lại tới hang động của con cừu ngốc. Nói với nó “Cô nhìn cô có nhiều lông như vậy. Không bằng quyên một ít ra cho sư tử đại vương qua mùa đông đi!””“Nhưng mà sư tử không phải cũng có rất nhiều lông…”Nghê Ca nhịn không được lại xen vào “Chỉ là, trên mặt nó có rất nhiều lông, khi chạy hoặc đứng lên những cái lông kia có thể chuyển động theo…”Cô gái nhỏ giọng nói mềm yếu, như là sợ anh không tưởng tượng ra. Hai cánh tay tinh tế đưa ra khỏi ổ chăn, nhẹ nhàng mà khoa tay múa Tự yết hầu lăn lộn.“Đừng xen miệng vào!” Anh nheo mắt “Trong câu chuyện này con sư tử chính là không có lông. Cho nên muốn từ con vật khác mượn lông để làm áo khoác lông cừu”“…..”“Sau đó cừu nhỏ ngốc nghếch liền rất kỳ quái “Sao lại chỉ lấy mỗi lông cừu, sao lại không lấy của con vật khác?”” Dung Tự tiếp tục nói “Vẹt nói “Bởi vì lông của bọn ta đều không đủ nhiều. Nếu như cô cũng không đồng ý hiến lông cho sư tử đại vương, vậy khả năng hắn ta liền nổi điên mà muốn ăn thịt động vật nhỏ như chúng ta””Nghê Ca nháy mắt mấy cái.“Vì thế con cừu nhỏ ngốc nghếch kia mềm lòng thỏa hiệp” Ngữ khí của Dung Tự đầy tiếc nuối “Con vẹt tàn nhẫn lấy hết lông cừa trên người cô, một cọng cũng không để lại cho cô”Nghê Ca “….”Cô theo bản năng ôm chặt chăn qua thôi cũng thấy rất lạnh.“Ngay khi con cừu ngu ngốc kia khóc thét lên thì”Bằng” một tiếng vang lên. Con vẹt bị thợ săn một súng bắn chết” Kể đến đoạn Dung Tự thích nhất, âm cuối của anh không tự giác cao lên “Sau đó thợ săn chậm rãi tới gần cừu nhỏ ngốc, vui vẻ nói “Ôi, con cừu đáng thương. Mày như thế nào mà một cọng lông cũng đều không có. Đến đây đi, ta mang mày trở về…”Nghê Ca ánh mắt sáng lên “Nấu thành một nồi lẩu uyên ương?”Dung Tự “….”Dung Tự rất không vui “Em có còn muốn nghe hay không?”“….Nghe”“Thợ săn nói “Ta đem mày mang về nhà, sưởi ấm cho mày”” Dung Tự hơi ngừng, ngữ khí nặng lại hòa hoãn xuống “Sau đó, cừu nhỏ ngốc kia ở trong nhà thợ săn, trải qua một mùa đông ấm áp”Nghê Ca nháy mắt mấy cái, mi mắt rũ xuống như đang suy lâu.“Anh cũng cảm thấy em lúc trước không nên ra mặt, không nên làm bia ngắm cho Lữ Vân phải không?” Nghê Ca nằm cuộn ở trong chăn, cuốn thành một đoàn nho nhỏ, lẳng lặng nhìn anh “Anh cũng cảm thấy, nếu như em hạ mình xuống thấp một chút mà nhận sai lầm, liền chuyện gì cũng sẽ không xảy ra sao?”“Loại năng lực lý giải mọi chuyện như thế này của em, làm thế nào mà trong kỳ thi lại có thể đứng thứ nhất?”Dung Tự chỉ tiếc sắt không thành thép, vươn tay ra búng một cái “Ba” một tiếng trên trán cô.“A…” Cừu nhỏ ngốc ngắn ngủi kêu lên một tiếng, theo bản năng lấy cái tay che trán.“Anh không có ý như vậy, Nghê Ca” Dung Tự thở dài “Ý của anh là, nếu em không thể giúp đỡ được thì đừng có giúp. Đừng làm bất cứ điều gì em không thể làm. Thợ săn không chỉ bắn chết con vẹt mà cũng có thể bắn chết sư tử”Nghê Ca ánh mắt như chớp lại như không nhìn anh. Ánh mắt sáng lấp lánh, giống như ngôi sao nhỏ.“Nghê Ca” Anh nói “Em không phải sợ”Anh có thể làm thợ săn của có thể trở thành súng săn của em.****Nghê Ca cảm thấy cô thật sự rất buồn thời gian này cô không bị mất ngủ. Gần đây chất lượng giấc ngủ cũng không tệ. Cô không biết có phải vì quá nhiều chuyện hay khôngCũng có thể là trước đó vừa khóc cho nên mệt ———ông————Ông———–Mặt trời lên cao, ánh nắng đã chiếu vào trong nhà. Nghê Ca nhấc lên mí mắt. Một bàn tay đưa ra miễn cưỡng lấy di động ở đầu điện thoại tới ấn vào phím nhận, mắt cũng không mở ra“Alo. Xin chào”“Nghê Nghê” Mạnh Viện ở đầu kia hưng phấn mà kêu to “Lúc trước nguyên bản cậu cùng mình định đi xem KOC nhưng lâm thời lại không tới được. Giờ ở tớ vẫn còn thừa một vé! Cậu có muốn cùng nhau tới xem hay không?”“KOC là cái gì…” Nghê Ca nhỏ giọng hừ “Hạng mục việt dã mới sao?”“Không phải” Mạnh Viện đột nhiên phản ứng lại “Cậu có phải còn chưa tỉnh ngủ hay không?”“Ừm…”“Đừng ngủ! Mau cùng mình đến xem trận đấu đi. Siêu cấp soái đó a a a!”“……”Nghê Ca chậm rì rì đứng dậy “Viện Viện, mình sẽ gửi tin nhắn cho cậu sau, được không?”“Được” Mạnh Viện hưng phấn mà chit chit “Trước ba giờ chiều nhớ gửi tin nhắn cho mình. Sẽ tới kịp”Nghê Ca cười cười, hàn huyên thêm vài câu rồi cúp cô dậy đứng bên cạnh giường thì liền trông thấy quần áo mà dì Dung đặt ở đầu giường vào tối hôm qua. Đại khái là đồ lúc còn trẻ mà bà ấy mặc qua. Chiếc áo khoác vừa ấm vừa dài, thêm bên cánh tay áo làm bằng nhung cùng với một chiếc váy len của thiếu nữ phía trước in hình một cô gái tay cầm một chiếc túi lớn. Ngang eo ở phía sau là một cái thắt lưng được cột thành Ca cảm thấy thật đáng yêu, nhỏ giọng lẩm bẩm“Dì Dung là một thiếu nữ”Cô cầm lấy quần áo đang định thay liền phát hiện phía dưới bộ quần áo còn một thứ….Áo sơ mi màu đen??Nghê Ca đoán đây là của Dung Tự. Nhưng cô có chút kỳ quái“Sao lại đặt ở đầu giường, cũng không cất đi một chút….”Cô cầm lấy nghĩ giúp anh đem cất phát hiện ở mặt trên chiếc áo có một vết màu còn đọng lại trên Ca “…..”Đây là cái gì?Nghê Ca đang muốn phân biệt một chút thì bên ngoài cừa vang lên tiếng gõ cửa của Dung Tự “Cốc cốc”“Nghê Ca, em tỉnh chưa?”Giọng nói của anh rất thấp. Giống như là lo lắng đánh thức cô.“À…Em tỉnh rồi!” Nghê Ca nhanh chóng bỏ chiếc áo sơ mi xuống. Chạy bước nhỏ tới mở cửa “Em vừa mới tỉnh”Cô vừa mới thuận tay kéo rèm cửa sổ ra. Trong phòng trở nên sáng sủa. Ánh sáng mặt trời chiếu trên người cô gái nhỏ. Chiếu lên mái tóc còn hơi xù của Tự khẽ nhúc nhích, khóe miệng cong lên cười nhạo“Đã giữa trưa”Nghê Ca cúi đầu, sừng con cừu nhỏ lại xuất hiện, vô tội mà đong đưa.“Được rồi” Dung Tự biết ban đem cô ngủ trễ nên hôm nay cũng lười nói cô“Chuẩn bị xong rồi thì đi xuống ăn cơm thôi”“Được….” Nghê Ca vừa định đáp ứng, đột nhiên lại nghĩ đến cái gì đó “Đúng rồi anh trai”“Hửm?”“Em vừa mới nhìn thấy. Đầu giường có một chiếc áo sơ mi đen” Nghê Ca suy nghĩ một chút “Giống như chiếc áo mà hôm trước em đã mặc qua”“……” Dung Tự mí mắt giật mạnh.“Em vừa mới nghĩ giúp anh cất đi nhưng lại phát hiện bên trên có một vết màu kỳ quái…”Dung Tự mặt không đổi sắc đánh gãy lời cô“Là trà sữa lần trước”“Nhưng mà không phải đã qua rất lâu rồi sao, không tẩy được sao?” Nghê Ca không rõ “Hơn nữa em nhớ là em không bị trà sữa đổ ở trên áo của anh…”“Nghê Ca”“…..”“Xuống ăn cơm thôi” Dung Tự mặt không biểu cảm, bình tĩnh nói “Cơm nước xong, em cùng với anh đem chiếc áo kia thiêu hủy”“…..”***Ba Dung không ở nhà, mẹ Dung nấu ăn làm bốn món mặn, một món canh, cùng với một đĩa bánh ngô Ca hồi nhỏ đặc biệt rất thích bà làm món canh thịt viên. Cách nhiều năm lại nếm được mùi vị này. Cả người cô tâm tình đều trở nên tốt mẹ Dung lực chú ý từ đầu tới cuối đều đặt ở“Trời ạ, Nghê Nghê mặc quần áo của dì cùng hợp quá đi mất. Con có khung xương nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu như thế. Quả thực là sinh ra để mặc bộ quần áo này nha”Dung Tự “…..”“Dì già thật rồi. Mấy cái váy cho cô gái nhỏ dì đều mặc không được. Nhưng hiện tại nhìn Nghê Nghê, dì liền phảng phất nhớ đến tuổi trẻ đã từng oai phong một cõi…”Dung Tự “……”“Con biết đấy, A Tự. Mẹ từng nói với con rất nhiều lần. Thời điểm mẹ cùng ba con vừa mới quen —““Mẹ” Dung Tự bình tĩnh cắt ngang “Mẹ có cuộc phỏng vấn được sắp xếp vào một giờ chiều. Mẹ không ăn là không kịp đi đâu”“Hôm nay là cuối tuần” Nghê Ca ngẩng đầu, có chút tò mò “Dì cuối tuần cũng đi làm sao?”“Ừm” Mẹ Dung nói xong liền bắt đầu tốc độ ăn nhanh hơn “Dì muốn đi phỏng vấn vài người lãnh đạo. Bọn họ chỉ có cuối tuần mới rảnh”Nghê Ca không nghĩ nhiều “Dì vất vả rồi”Mẹ Dung tủm tỉm cười“Các con ngoan ngoãn ở nhà chơi nha”Sau khi mẹ Dung đi khỏi, Nghê Ca nhớ tới cuộc gọi kia của Mạnh Viện“Anh trai?”“Hửm?”“KOC là cái gì?”“Một trò chơi thi đấu trong thành phố” Dung Tự đem bát đũa hong khô thả xuống “Sao vậy?”“Mạnh Viện muốn kêu em cùng cô ấy đi xem. Ngay chiều hôm nay”Dung Tự phốc nở nụ cười“Em nhìn hiểu sao?”Cô căn bản không hiểu trò chơi kia.“Vậy….” Cừu nhỏ ngốc trưng cầu ý kiến của anh “Vậy có đi hay không?”“Đi chứ” Dù sao chiều nay cũng không có việc gì, Dung Tự suy tư nửa giây liền đồng ý “Em không phải là muốn ra ngoài gửi bài văn hay sao, vừa lúc cùng đi luôn”Gửi bài văn…..Nghê Ca sửng sốt hai tối hôm qua thầy Tôn gửi tin nhắn cho cô nói, Lữ Vân bên này cùng nhau cãi cọ không hết, nên để cho cô trước đem bài văn dự thi gửi đi Ca đột nhiên lo lắng“Thầy Tôn có thể đánh không lại Lữ Vân hay không?”“Nghĩ cái gì thế” Dung Tự buồn cười xoa đầu cô “Một thầy Tôn có sức chiến đấu ít nhất bằng mười Lữ Vân. Em cho rằng thầy ấy dạy học nhiều năm như vậy. Có loại yêu ma quỷ quái gì chưa thấy qua?”Nghê Ca nháy mắt mấy cái. Tùy ý để anh mang theo đi gửi bài tuần bưu cục không nhiều lắm, Nghê Ca cúi đầu điền tờ khai, nhỏ giọng lẩm bẩm“Kỳ thực gửi hay không gửi đều giống nhau. Dù sao cũng không thể đoạt giải”“Mê sảng” Dung Tự nhàn nhạt đứng bên cạnh “Em không gửi cái này, lấy cái gì đánh vào mặt Lê Tịnh Sơ?”Nghê Ca “…..”Anh cũng quá tin tưởng đối với mà loại mù quáng tín nhiệm này rất dễ làm cho người ta sinh ra cảm giác sung sướng. Nghê Ca hôm nay uống canh đã thấy tốt. Lại ở miệng Dung Tự nghe được lời nói này, tâm tình cực kỳ tốt.“Vậy mượn lời của anh. Nếu như em vào vòng chung kết. Em mời anh ăn cơm”Dung Tự động đậy khóe miệng, đột nhiên nhớ tới“Đúng rồi, chú dì đã gọi điện cho em sao?”Hai người rời khỏi bưu cục, đi vào trung tâm thành Ca vừa đi vừa một bên gật đầu“Đã gọi qua”Lúc sáng sớm, ba cùng mẹ cơ hồ là một trước một sau. Đều tự mình gọi điện thoại tới cho người ở điểm “Hi vọng con về nhà” đã cùng nhau đạt chung nhận thức. Nhưng Nghê Ca tạm thời không muốn trở về. Sau đó ba Nghê nói “Ba sẽ nhanh chóng điều tra rõ những việc đã qua. Nếu con tạm thời không muốn trở về, vậy thì con ở tạm nhà của anh trai Dung Tự hai ngày. Nếu như con muốn trở về thì lúc nào cũng đều có thể”Dung Tự hừ “Xem ra bọn họ không nghĩ nhân cơ hội đem em vứt bỏ”“Cho tới bây giờ em đều không cảm thấy là ba mẹ em muốn đem em vứt bỏ” Nghê Ca có chút buồn cười “Như anh nhìn thấy, ba mẹ em phần lớn đều biểu hiện không tốt. Nếu như bọn họ không khéo vô cùng bận rộn làm việc. Vậy đại khái khả năng sẽ dẫn tới một thảm họa”Dung Tự suy nghĩ một chútCảm thấy giống như…..Có vẻ rất có đạo lý?Anh không thể không thừa nhận. Ở dưới một tình huống nhất định, lời nói của mẹ Dung rất đúng người đi tới trước hội quán. Cùng nhau quét mã đi vào hội điểm thi đấu ở trong trung tâm thành phố là một tòa nhà mới được xây dựng. Dung Tự trước đó cũng chưa từng tới. Mà Nghê Ca tựa như là một người mới xâm nhập vào thế giới mèo. Đối với cái gì cũng tràn ngập tò mò“Anh trai”“Hửm?”“Trên thế giới vì sao lại có cái loại nghề nghiệp thần kỳ như thế này?”“….Nó là hạng mục đứng thứ nhất trong thể dục”“Nhưng mà” Nghê Ca suy nghĩ một chút, cảm thấy không giống nhau “Nó không giống như mấy loại môn bơi lội, đẩy tạ có thể rèn luyện thân thể con người”“…..” Dung Tự khóe miệng khẽ nhúc nhích, vừa bực mình vừa buồn cười“Phát triển đầu óc không tính là rèn luyện sao? Em chỉ dùng chân chơi trò chơi”Nghê Ca đang muốn giận dỗi anh.“Nghê Nghê” Mạnh Viện theo định vị của cô mà tìm đến, vui mừng như điên “Quá tốt rồi! Cậu vẫn tới! Hôm nay cậu mặc váy thật đẹp nha! Mình vốn nghĩ cậu không chơi trò chơi liền đối với cái này cũng không có hứng thú!”Nghê Ca cười cười. Mạnh Viện tiếp theo như một tên trộm nhìn về phía Dung Tự chào hỏi “Xin chào học trưởng”Dung Tự gật đầu chào Viện cực kỳ hưng phấn. Một tay lôi kéo Nghê Ca mang cô hướng về phía trước xếp hàng, hạ giọng hỏi “Hai người các cậu ở cùng nhau?”“…Không” Trong lòng Nghê Ca không biết làm sao để lọt qua, nhanh chóng rũ sạch “Chuyện này nói ra rất dài dòng. Mình sẽ giải thích với cậu sau”“Mình đây không quan tâm” Mạnh Viện cười hắc hắc “Dù sao trong mắt mình. Bốn bỏ năm lên, hai người chính là ở cùng nhau”Nghê Ca thực ra muốn nói —Kỳ thực chúng mình hiện tại ở cùng một chỗ,Mình ngủ giường anh ấy, ăn cơm nhà anh ngay cả quần áo trên người cũng là của mẹ anh Viện nắm tay cô ở phía trước ngồi xuống. Bên cạnh các nhóm em gái đều ngồi chật kín. Nghê Ca cách màn hình rất gần liền ngẩng đầu nhìn. Mới phát hiện phía trên lại có tên của Tưởng có chút ngạc nhiên “Tưởng Trì đến cuộc thi đấu so tài?”“Đúng thế” Mạnh Viện cười mỉm, nhỏ giọng nói“Mình là vì cậu ấy mới đến xem trận đấu nhàm chán này”Trận đấu còn chưa bắt đầu. Trong từng tràng tiếng người huyên náo. Trên mỗi chỗ ngồi cách mấy hàng có thùng nước khoáng. Mạnh Viện vươn người tới lấy ra hai chai đưa cho Dung Tự“Đưa giúp cho Nghê Nghê một chai đi học trưởng”Dung Tự hừ “Mặc kệ cô ấy. Để cho cô ấy tự lấy”Nghê Ca nghe thấy được nhưng không cùng anh so đo. Vươn người ra thể do thân người cô quá ngắn. Cách Mạnh Viện hai chỗ ngồi liền một bàn tay vô ý áp đến trên đùi Dung Tự, nghe thấy anh vô cùng rõ ràng phát ra một tiếng “A”Trong đầu Nghê Ca tất cả đều là xong rồi. Nghĩ bản thân sẽ bị đánh. Vừa định cầm nước rút lui lại bị anh một tay nắm chặt cánh tay từ trên cao nhìn xuống. Rút đi chai nước khoáng trong tay Ca “….”Cô chần chờ mà nuốt một ngụm nước cùng hoài nghi anh sẽ đem chai nước kia đổ trên đầu mà giây tiếp theo, cái gì mưa rền sóng dữ đều không phát sinh. Trong tay cô đột nhiên bị nhét vào một cái chai nước khác.“Uống đi” Lão đại không kịp thở.“Có gì không giống….” Nghê Ca nhận lấy, run lên một hồi mới hậu tri hậu giác nhận ra. Chai nước khoáng có điểm khác biệt.—-Cho tới nay anh đưa nước khoáng cho cô….—-Tất cả các nắp chai đều đã được vặn -oOo- Nghê Ca có chút không dám Tôn xoa xoa tay, vô cùng chính xác mà tính toán bước tiếp theo“Thầy hiện tại sẽ đi liên hệ cửa hàng sao chép, làm cho em một cái biểu ngữ”Nghê Ca “……??”“Chuyện này. Đừng. Thôi đừng ạ….” Cô bị dọa phát hoảng, nhanh chóng khuyên thầy Tôn bình tĩnh “Dù sao hiện tại chỉ là vào vòng chung kết. Em còn chưa có đoạt giải nào….”Thầy giáo Tôn vô cùng nghiêm túc mà lo lắng một trận.“Vậy cũng được” Ông không tình nguyện đáp ứng xuống “Chờ em tham gia vòng chung kết xong trở về mới kéo biểu ngữ cũng không muộn”Chờ Nghê Ca trốn thoát khỏi văn phòng. Việc cô vào vòng chung kết đã lan truyền khắp toàn trường.“Con mẹ nó! Cái này đúng là dọa người mà!”Khi cô trở lại phòng học, lớp trưởng ngồi ở vị trí phía trên cô cảm thán“Bạn học ngồi cùng bàn cậu của chung ta là người duy nhất của tỉnh ta vào vòng chung kết! Là người duy nhất đó!”Mạnh Viện không cảm thấy kinh ngạc“Đâu chỉ thế. Cô ấy còn là học sinh lớp mười nữa”Lớp trưởng“Bởi vậy nên tôi mới nói rằng thật mẹ nó kiêu ngạo mà”Mạnh Viện giả bộ vô cùng bình tĩnh“Chuyện này cũng là bình thường. Ai bảo cố ấy là sao Tử Vi trên trời rơi xuống chứ”Nghê Ca “…..”Thấy cô trở về, lớp trường chủ động nhường vị trí cho cô. Nghê Ca thấp giọng nói cảm ơn. Rồi từ trong cặp sách lấy ra di động mở Weibo tài về Lữ Vân giống như đã nổ suốt nhiều do là ba ngày trước, Bắc Kinh Nhật Báo đã phát ra một tin tức lên“Nhận được một tin báo từ một cư dân mạng không muốn nêu tên, nói rằng cô giáo Lữ, một giáo viên đến từ Bắc Kinh, đã có những hành vi phân biệt đối xử với các học sinh cũng như lợi dụng chức vụ nhận hối lộ. Ở trong công việc có khả năng còn tồn tại những tình huống không làm tròn trách nhiệm. Phóng viên đã âm thầm thăm hỏi một phần phụ huynh của học sinh và xác nhận tình hình cơ bản đều là sự thật. Trước mắt đã liên lạc với Bộ giáo dục. Tình hình tiếp theo vẫn còn đang được điều tra”Phía dưới còn có hình minh họa. Ảnh chụp phụ huynh học sinh cùng Lữ Vân đang nói Nghê Ca mở ra bài đăng, lượng chia sẻ đã gần mười bài đăng có rất nhiều bình luận. Đa số đều là những lời khen ngợi Báo Bắc Kinh cùng những bằng chứng đến từ nhiều ngườiYoonsuL Cái thông tin như thế này quá ít. Cho mọi người thêm thông tin. Tên đầy đủ là Lữ Vân. Bây giờ vẫn còn đang bình thường lên lớp, đồng thời mở một lớp đào tạo huấn luyện ở bên ngoài trường học, ha ha. Thông tin nói về cơ bản đều đúng. Tôi đã tốt nghiệp tiểu học mười năm đến bây giờ còn cảm thấy ác mộng. Loại người này không cần phải nương tay. Cảm ơn.Thần quả cam Trời chọc tôi cũng biết đó là ai…..Cái giáo viên này thật sự là bóng ma tâm lý của tôi. Khi tôi học tiểu học, “may mắn” được cô ta dạy thay nửa năm. Học sinh trong nhà có tình hình không tốt cô ta quả thực không xem vào mắt, mỗi ngày luôn nói “Loại học sinh này như em làm sao có thể có tiền đồ?” “Dù sao cũng không thi vào được trường cấp hai tốt, không bằng hiện tại từ bỏ nỗ lực đi” loại câu nói ma quỷ như vậy mà luôn treo ở ngoài miệng….Nhưng mà khi đó thành tích của tôi luôn nằm trong top 5 của lớp! Nhất định phải nghiêm túc điều tra cô ta!!Liêu này như không có dừng Thêm một thông tin. Tôi đã đến lớp đào tạo thi của cô ấy. Trên thực tế, thói quen của cô ấy vô cùng đơn giản. Đó là, đem tất cả bài văn của mọi người đều đồng hóa thành cùng một loại…umm. Không biết vì sao lại có nhiều người đi nghe cô ấy dạy như vậy. Phong trào kỳ quái sao? Mèo a xước Loại người như thế này thật là là giáo viên rác rưởi. Căn bản không xứng đứng trên bục giảng. Còn làm thanh danh của đồng nghiệp bị vấy bẩn theo…..Không phiền não siêu vui vẻ Kỳ lạ. Đã nhiều năm như vậy, người bị hại cũng nhiều sao không thấy một người nào tố cáo?? Tôi ở trên mạng tìm tòi một chút thì phát hiện giáo viên này còn liên tiếp ba năm được chọn là giáo sư ưu tú?? Thật là thật giả lẫn lộn. A mẹ nó.……Nghê Ca vô cũng ngoài ý hoàn toàn không nghĩ tới mọi chuyện sẽ diễn ra thành như cái dạng hôm rằng lúc trước Dung Tự hù dọa Lữ Vân, nói Weibo là anh tung tin lên. Nhưng mà loại nội dung cùng phong cách như thế này, thoạt nhìn không phải là anh. Cái này hẳn là mẹ Dung Ca cầm di động, do dự, không biết có nên gửi tin nhắn nói cảm ơn cho anh hay do dự thì một giây sau đối phương đã gửi tin nhắn trước cho gửi tới một loạt tin nhắn[Tại sao cuộc thi văn học trẻ lại là cấp độ cao nhất của văn học ở Trung Quốc?][Cuộc thi văn học trẻ, nó thực sự tuyệt vời ở đâu?][Tại sao vòng chung kết cuộc thi văn học trẻ lại rất khó?]……..Nghê Ca sửng sốt một chút, không hiểu [Anh muốn nói cái gì?]Dung Tự [Nhìn không ra à]Nghê Ca […Không quá hiểu]Dung Tự [Em làm sao học được ngữ văn vậy? Đến anh còn biết, em còn không rõ? Thầy Tôn nói qua, thầy ấy đã chọn đề tài và bắt đầu làm những thứ có liên quan khi còn có vẻ hơi xa. Đây được gọi là một lời tiên tri]Nghê Ca [….Cho nên?]Dung Tự [Anh đang khen em. Cung phản xạ của em thế nào lại dài như vậy. Còn không nhìn ra?]Nghê Ca “……”***Như muốn hồi báo vì Dung Tự đã ra sức làm việc như vậy. Nghê Ca dự định mời cô vợ nhỏ khó chịu này đi ăn một bữa cơm. Tiện đường cùng anh nói một chút chuyện tình cảm của cô gái nhỏ mới lớn một cô không nghĩ tới. Trên đường đi tìm Dung Tự. Vậy mà lại gặp phải Lữ Vân mang khẩu trang. Nhưng mà khi ra cổng trường vẫn bị nhận phóng viên ngồi đợi trước cổng trường bao quanh cô ta. Lữ Vân mất đi khí thế cao cao tại thường như ngày xưa, chật vật đến không thể lựa lời mà nói“Các người hiện tại ngăn không cho tôi đi. Về sau tôi nhất định đều sẽ trả thù lại tất cả! Các người chờ đó cho tôi!…Không cần chụp! Tôi nói không được chụp!”Các phóng viên ngoảnh mặt làm ngơ“Cô giáo Lữ, nhìn đến những tin tức tố cáo trên Weibo, cô cảm thấy như thế nào?”“Cảm thấy?” Lữ Vân cười lạnh “Đó đều là tin tức giả. Tôi luôn nghiêm túc dạy học và làm một người tốt, tôi có thể cảm thấy cái gì?”Nghê Ca thân mình hơi ngừng, muốn trốn khỏi cái nơi thu hút này nhưng mà Lữ Vân quay đầu đã trông thấy cô. Ánh mắt cô ta sáng lên“A, đó chính là học sinh của tôi. Cô ấy rất lợi hại. Cô ấy là người duy nhất trong tỉnh chúng ta vào vòng chung kết cuộc thi văn học trẻ. Các người đi phỏng vấn cô ấy đi. Các người phỏng vấn xong liền biết những lời kia ở trên mạng là giả!”Nghê Ca sững sờ. Chưa kịp chạy thì kiếm dài súng ngắn đã đưa ra trước mặt phóng viên hỏi những vấn đề lời lẽ cũ rích. Nghê Ca lặng không tiếng động nghe xong, buông mắt xuống, giọng nói thẳng thắn“Những chuyện trên mạng tất cả đều là thật. Tôi chán ghét cô ấy”Lữ Vân cùng các phóng viên đều sửng sốt.“Có thể nói kỹ thêm không?” Trong đó có một vị phóng viên hỏi “Trước đây…”Cô phóng viên còn chưa dứt lời. Lữ Vân xen vào. Trên mặt cô ta hiện ra một loại biểu cảm gần như thương tâm“Nghê Ca, làm người phải nói về lương tâm. Cô để tay lên ngực tự hỏi. Ngày thường đối đãi với học sinh chỉ là nghiêm khắc một chút. Chưa bao giờ làm chuyện gì quá đáng. Cô dùng hình phạt về thể xác để xử phạt em sao? Đánh qua em sao? Cô nói qua lời nói không tốt với em sao? Vì sao các em đều đối xử với cô như vậy?”Nghê Ca cả người đều run trầm mặc thật lâu, ngẩng đầu, từng chữ từng chữ hỏi“Tôi đây lại làm chuyện gì sai sao? Lại bị cô đối xử như vậy?”“Tôi, thời điểm học tiểu học. Lễ khai giảng vô tình đi nhầm vào hội trường, cô ngay trước mặt các lớp không ngừng cười nói tôi ngu xuẩn. Ở trong trường học tôi chào hỏi cô, cô mỗi một lần đều nhìn thấy được nhưng cho tới bây giờ đều luôn phớt lờ tôi. Sinh hoạt lớp đối với tất cả mọi người nói “Các em không thể giống như Nghê Ca lười như vậy, bằng không sẽ không có tương lai…”Lữ Vân đánh gãy lời cô “Đã nhiều năm như vậy. Tôi không nghĩ tới những chuyện nhỏ như vậy. Em lại nhớ được toàn bộ”Hốc mắt Nghê Ca bỗng nhiên đỏ trầm mặc, chất vấn “Nhớ được những chuyện này, ngược lại là tôi sai sao?”Lữ Vân ngậm miệng không đáp. Phóng viên nhanh chóng truy hỏi“Vậy bạn học này, bạn hi vọng chuyện lần này kết thúc như thế nào?”“Tôi hi vọng mọi người, có thể cùng bộ giáo dục cùng nhau điều tra rõ ràng—“ Giọng nói Nghê Ca đột nhiên vỡ ra “Mấy năm nay, vị giáo viên này, đến cùng đã làm qua những chuyện g씓Nghê Ca” Khuôn mặt Lữ Vân toát ra vẻ thất vọng “Em rõ ràng không nhận đến bất kỳ ảnh hưởng gì. Nhưng lại biểu hiện ra ý muốn trả thù mạnh mẽ như vậy. Em thực sự quá yếu đuối. Tương lai sẽ trôi qua không tốt”“Vậy!” Nghê Ca đột nhiên bùng nổ, móng tay đâm vào trong lòng bàn tay, nước mắt từng viên lớn rơi xuống “Những người kia….Những người kia bởi vì cô nên không còn có…. không còn trở lại trường học! Cô cảm thấy cô không phải là người bạo lực trường học, bạo lực học sinh sao?”Cô lệ rơi đầy mặt. Từng chữ từng chữ mà bật ra ngoài, hét đến nghiến răng nghiến lợi. Tất cả các ống kính quay phim cùng nhau quay tới tiếp theo, đột nhiên bị người phía sau túm ở gáy, mang theo cô ôm vào lồng Ca ngửi được mùi hương chanh sạch hoảng hốt chớp mắt. Nghe được trên đỉnh đầu giọng nói trầm thấp mang theo chút giận dữ“Không cần chụp”Các âm thanh ồn ào trong nháy mắt đều bị ném hết sau Ca bắt đầu khóc cơ hồ có thể đoán được kết cục chuyện này. Cũng biết Lữ Vân không lật ra được bọt biển. Nhưng cô một chút cũng không cảm thấy nhẹ nhõm. Cô vẫn là khổ sở đến đòi Tự tay dừng ở trên cái ót của như vuốt lông, từng cái từng cái mà vuốt ve.“Nghê Ca. Không có việc gì” Anh đem cái cằm đặt trên cái đầu lông xù của cô, như đang an ủi, một lần lại một lần nói“Không có việc gì. Em đừng khóc”***Đây không phải là lần đầu tiên Nghê Ca ở trước mặt Dung Tự bạo mỗi lần khóc xong, cô đều cảm thấy dị thường thẹn trong nhà ăn với vẻ mặt nhu thuận, một cử động nhỏ cũng không dám.“Vừa rồi em sao lại không có ý tứ vậy?” Dung Tự cũng ngạc nhiên, anh thản nhiên vén lên chiếc áo sơ mi bị khóc ướt “Em là vòi nước sao?”“…….”Cô gái cừu buông thõng mắt. Lỗ tai cừu cũng không dám di chuyển. Khóe mắt có một chút đỏ không dễ phát Tự thở dài “Định mời anh ăn ở nhà ăn?”“Anh không phải nói trong khoảng thời gian này anh muốn học thêm, không rảnh ăn bên ngoài….”Dung Tự sờ sờ cằm “Vậy cũng được đi”“Anh muốn ăn một bát mỳ thịt bò lớn, đem tất cả thịt đều thêm một lần” Hơi ngừng lại, anh cường điệu “Chính là khoảng thời gian trước em mua cho chú Nghê loại này”Nghê Ca “…..”Khoảng thời gian trước khi thi xong. Ba Nghê đến họp phụ huynh cho Nghê khi họp xong thì hai người tiện đường ở nhà ăn trường học ăn bát trường trung học Nhất Trung mỳ thịt bò rất nổi tiếng. Có thể thêm các loại thịt khác cùng đồ ăn phụ. Nghê Ca đã mua cho ba Ngê một bát mỳ, đem tất cả các loại đều thêm bò sốt nấm, trứng ốp la, trứng rán đậu phụ, tám khối mỳ thịt bò, bằng giá như ăn một nồi lẩu Tự thấy cô nửa ngày bất mày “Đi”Nhưng mà Nghê Ca vẫn không nhúc cảm thấy nghi ngờ, đang muốn hỏi như thế nào. Nghê Ca đột nhiên ngẩng đầu, một bộ dáng nghiêm túc hỏi“Dung Tự, anh có thể đừng nghĩ mãi làm ba em được không?”Đến bây giờ Dung Tự cuối cùng xác nhận một cùng anh đã biết, mấy ngày nay, cuối cùng là khó chịu chỗ nào. Làm anh cảm thấy mơ hồ không dễ chịu.“Nghê Ca” Bỏ di động xuống, Dung Tự ngả người ra sau, hơi ngừng, ý tứ hàm xúc không rõ nâng mắt lên “—Sao lại không gọi là anh trai?”- -oOo-

vậy thì đừng rời khỏi tôi nữa