🐒 Anh Hùng Không Qua Ải Mỹ Nhân

Người xưa từng nói: “anh hùng khó qua ải mỹ nhân”. Quả vậy, có những người tài cao, học rộng hoặc từng xông pha trận mạc, thương trường không bị trầy da tróc vẩy mà một ngày rơi vào bẫy tình không thoát ra được, thậm chí thân bại danh liệt, uổng phí cả một đời. Anh hùng nan quá mỹ nhân quan. (Anh hùng không qua được ải người đẹp) An thân, thủ phận. An phận, thủ thường (Muốn bình an, thì nên biết khả năng của mình. Muốn giữ bình an thì đừng làm gì quá khả năng của mình) Tri kỷ tri bỉ Biết người biết ta Anh Hùng Khó Qua Ải Mỹ Nhân . 0. Your Rating. Xếp hạng N/A, có 1 lượt xem. Tác giả Hạ Vũ . Thể loại 17 Phân tích tư tưởng đất nước của nhân dân của Nguyễn Khoa Điềm qua bài Đất nước (hay nhất) mới nhất administrator 1 tháng ago tran.minh.gf đàn ông yêu bằng mắt, anh hùng hảo hán cũng không vượt qua được ải mỹ nhân. 15 Trả lời Chia sẻ 16:04 6/11/2021 Vi phạm d Chương 5. Nhiệt độ Ba Khâu ngày đêm chênh lệch với nhau rất lớn, ban đêm thời tiết như rét đậm, lạnh làm cho người ta không chịu nổi, trên giường, thêu uyên ương chăn ấm rút vào nhau, tỏa ra chút ấm áp. Nhan Ca ngủ cực không an ổn, cả người tựa hồ đắm chìm trong gIlIf5. Mỹ nhân là viên ngọc của tạo hóa, là viên ngọc quý vừa đẹp lại vừa trong trắng. Do đó, chỉ những ai có dung mạo tuyệt thế và nhân phẩm cao quý, tiết hạnh thì mới được gọi là mỹ nhân. Nhưng khi đạo đức xã hội suy đồi, kẻ tranh người đoạt, thì mỹ nhân lại trở thành nạn nhân của bạo chúa, cường quyền, chỉ vì thỏa mãn ham dục mà gây hại bao người. Vua chết, trung thần bị tru di tam tộc vì một mỹ nhân Nguyễn Thị Lộ sinh tại làng Hải Hồ nay thuộc xã Tân Lễ, huyện Hưng Hà, tỉnh Thái Bình. Nhờ tư chất thông minh, lại được cha cho đi học, nên bà sớm thông hiểu các kinh sách và lại biết làm thơ. Ngoài ra, bà còn nổi tiếng là một người con gái rất xinh đẹp. Sau khi cha đi phu bị quân Minh giết chết, bà cùng mẹ tần tảo nuôi dạy các em. Trong một lần lên kinh thành Thăng Long bán chiếu, Nguyễn Thị Lộ đã gặp Nguyễn Trãi. Thấy cô gái bán chiếu trẻ đẹp, ông đã xướng mấy câu thơ trêu ghẹo, vì bà đối đáp trôi chảy nên lại càng thêm yêu. Mến sắc, phục tài, Nguyễn Trãi bèn dò hỏi gia cảnh rồi cưới Nguyễn Thị Lộ làm thiếp. Năm 1433, vua Lê Thái Tổ mất, thái tử Nguyên Long lên nối ngôi, tức là vua Lê Thái Tông. Nghe tiếng Nguyễn Thị Lộ, nhà vua cho vời bà vào cung để dạy dỗ cung nữ. Sử thần Phan Huy Chú chép “Khi ông Nguyễn Trãi lo việc nước, những chiếu thư, từ mệnh Nguyễn Thị Lộ đều được dự nhuận sắc. Thái Tông nghe tiếng, vời nàng về hầu cho làm Lễ nghi học sĩ”. Ngày 4 tháng 8 âm lịch năm 1442, nhà vua và đoàn tùy tùng đến Lệ Chi Viên Gia Bình, Bắc Ninh, trong đó có Nguyễn Thị Lộ. Theo sử cũ, thì nhà vua đã thức đêm với Nguyễn Thị Lộ rồi băng hà. Liền sau đó, bà Lộ bị triều đình sai người bắt giam và tra khảo. Bị kết tội đồng chủ mưu giết vua, Nguyễn Trãi bị kết án tru di tam tộc. Sử thần Ngô Sĩ Liên viết “Ngày 16, giết hành khiển Nguyễn Trãi và vợ là Nguyễn Thị Lộ, bắt tội đến ba họ. Trước đây, Nguyễn Thị Lộ ra vào cung cấm, Thái Tông trông thấy rất ưa, liền cợt nhả với thị. Đến đây, vua đi tuần về miền Đông, đến chơi nhà Trãi rồi bị bạo bệnh mà mất, cho nên Trãi bị tội ấy. Lời bàn Nữ sắc làm hại người ta quá lắm. Thị Lộ chỉ là một người đàn bà thôi, Thái Tông yêu nó làm thân phải chết, Nguyễn Trãi lấy nó mà cả họ bị diệt, không đề phòng mà được ư?”. Nguyễn Thị Lộ được tái hiện trên sân khấu kịch. Ảnh Chiến tranh “Tam quốc” vì một mỹ nhân Thời Xuân Thu, Tức phu nhân xuất thân từ gia đình quý tộc nước Trần họ Quy, được gả cho Tức hầu, quốc quân nước Tức làm vợ. Tức phu nhân có dung mạo chim sa cá lặn, tuyệt sắc khuynh thành. Nhưng chính sắc đẹp của bà đã dẫn đến cuộc chiến giữa ba quốc gia, và dẫn đến sự diệt vong của nước Tức. Chị gái của Tức phu nhân được gả đến nước Thái. Có lần vợ chồng Tức Quy ra ngoài, mượn đường nước Thái, bà đã bị Thái hầu, người anh rể vốn thèm muốn nhan sắc bà trêu ghẹo. Về nhà bà kể lại với chồng, nhưng vì Tức hầu quốc lực nhỏ yếu, không dám giao tranh với nước Thái, bèn cầu cứu nước Sở hùng mạnh trợ giúp, liên kết tiêu diệt nước Thái. Thái hầu mất nước ôm hận trong lòng, tiết lộ cho Sở vương rằng Tức Quy đẹp như thế nào. Sở vương giả ý đi thăm bạn đồng minh, mở tiệc thết đãi Tức hầu, ông ta mê mẩn trước sắc đẹp của Tức Quy, lập tức xuất binh tiêu diệt nước Tức, đồng thời bắt Tức hầu làm lính gác thành. Tức phu nhân vì bảo toàn tính mệnh của chồng và bách tính nước Tức, bị ép cải giá lấy Sở Văn Vương. Trong 3 năm, Tức phu nhân đã sinh cho Sở vương 2 người con, nhưng không hề nói một lời với Sở vương. Bị Sở vương truy vấn, Tức phu nhân chỉ đáp “Tôi là một người phụ nữ mà thờ hai chồng, đã không thể chết được, sao có thể nói đây?”. Lúc này quốc quân nước Tức là viên tiểu lại giữ cổng thành của đô thành nước Sở, mà Tức phu nhân tuy nhận được muôn vàn sủng ái, nhưng trong tim bà không giờ phút nào không nhớ đến người chồng của mình. Mùa thu năm nọ, Sở Văn Vương ra ngoài thành săn bắn, dự tính sau 2, 3 ngày mới hồi cung. Tức phu nhân nhân cơ hội này lẳng lặng chạy đến cổng thành gặp chồng mình. Hai người nhìn nhau, cứ ngỡ trong mộng. Thấy chồng trên mặt đầy tang thương, quần áo cũ kỹ rách rưới, Tức phu nhân khóc không thành tiếng, ôm chặt lấy chồng nói “Thiếp trong cung Sở, nhẫn nhục sống, ban đầu chính là để bảo toàn tính mệnh quân hầu, sau này là để gặp quân hầu”. Quốc quân nước Tức nói bi thương “Trời xanh thương xót chúng ta để có ngày gặp lại, ta cam tâm làm viên tiểu lại giữ cổng thành, chẳng phải là chờ đợi cơ hội gặp lại phu nhân đó sao?”. Tức phu nhân tình sâu nghĩa nặng nhìn quốc quân nước Tức nói “Nay nguyện ước của thiếp đã thành, sẽ không sống trên đời này nữa, chúng ta tiếp nối duyên xưa ở kiếp sau đi!”. Dứt lời, bà liền dốc hết sức lao đầu vào bức tường thành. Quốc quân nước Tức ngăn không kịp, mắt nhìn vợ mình ngọc nát hương tan, đau lòng khôn xiết. Để báo đáp tình sâu nghĩa nặng của phu nhân, quốc quân cũng lao đầu vào thành mà chết. Tức phu nhân có dung mạo chim sa cá lặn, tuyệt sắc khuynh thành. Nhưng chính sắc đẹp của bà đã dẫn đến cuộc chiến giữa ba quốc gia, và dẫn đến sự diệt vong của nước Tức. Ảnh minh họa Sắc không nổi sóng mà dễ nhấn chìm người Trên đầu chữ Sắc 色, vốn đã chứa đao 刀. Xưa nay bao bậc anh hùng cái thế, tài năng trác việt đã thân bại danh liệt, nước mất thân tàn vì nữ sắc. Lại có câu nói rằng “Sắc bất ba đào dị nịch nhân” sắc không nổi sóng mà dễ nhấn chìm người, đủ để thấy được cạm bẫy của nữ sắc. Trụ vương có sức mạnh địch vạn người, giết gấu đánh hổ, hùng tài cái thế, chính là một minh quân. Nhưng chỉ vì mê đắm nữ sắc nên đã buông thả sắc dục, phỉ báng Thần linh, đặt hình phạt nướng chết để chặn lời can gián, giết vợ giết con, diệt nhân luân tông miếu, đặt các bồn bò cạp ăn thịt người trong cung, giết chư hầu, thất tín thiên hạ. Ông ta còn dựng các kho lẫm vơ vét của cải thiên hạ, ức hiếp vợ kẻ bề tôi, không mảy may liêm sỉ, tàn sát bạo ngược sinh mệnh để mua vui, tuyệt diệt dòng dõi của muôn họ. Tội ác tày trời ấy, khiến Trời không dung, Đất không tha, cuối cùng Trụ vương nhìn quân của Chu Võ vương tiến vào Triều Ca, lên Lộc Đài tự sát. Hạng Vũ sau khi đánh đổ nhà Tần, cô lập Lưu Bang ở Hán Trung, lên ngôi trị vì thiên hạ. Hạng Vũ vui cùng mỹ nhân Ngu Cơ, cả ngày yến tiệc, ca múa với mỹ nhân, ý chí suy kiệt, khiến ông phải tự sát mặc dù đã thoát sang bờ kia sông Ô Giang và còn trong tay cả vùng Giang Đông rộng lớn. Giới sắc Phúc – Thọ vẹn toàn Thời Địch Nhân Kiệt còn trẻ, phong thái tao nhã quý phái, mặt mũi thanh tú, tướng mạo khôi ngô. Trên đường đi thi ông thuê một căn phòng nhỏ. Đêm khuya tĩnh lặng ông chong đèn đọc sách, đột nhiên một thiếu phụ kiều diễm bước vào phòng. Hóa ra là con dâu chủ nhà trọ, nàng mới kết hôn không lâu nhưng chồng nàng đã qua đời. Ban ngày gặp Địch Nhân Kiệt tuấn tú phi phàm, xuân tình thức dậy khó kiềm chế bản thân, nàng đợi đến canh thâu mượn cớ xin lửa tới dẫn dụ Địch Nhân Kiệt. Địch Nhân Kiệt không những giữ vững lòng thanh khiết, không mảy may động tà niệm, mà còn khéo léo nói cho cô gái biết thủ tiết, khiến cô cảm động rơi lệ. Địch Nhân Kiệt nổi tiếng thanh liêm, trong sạch, sau này làm quan đến chức tể tướng. Địch Nhân Kiệt nổi tiếng thanh liêm, trong sạch, sau này làm quan đến chức tể tướng. Ảnh Bao Hoành Trai, thân thể cường tráng, tinh lực hơn người, năm ông 85 tuổi còn được bái làm tể tướng. Giả Tự Đạo cho rằng ông ắt hẳn có diệu thuật dưỡng sinh nào đó, bèn tới thỉnh giáo ông. Bao Hoành Trai nói rằng “Tôi có một bài thuốc hoàn tử, là bài thuốc bí truyền không truyền ra ngoài”. Giả Tự Đạo nóng lòng hỏi là thuốc hoàn tử gì, Bao Hoành Trai thong dong nói rằng “Là do ta may mắn uống viên ngủ một mình’ đã 50 năm rồi!”. Những người ngồi tại đó lúc bấy giờ đều cười sảng khoái. Cổ nhân có câu “Vạn ác dâm vi thủ” vạn ác dâm là đầu. Nếu một người không thể buông bỏ những vấn đề về sắc dục, thì ắt sẽ rơi vào đường ác. Còn người tu luyện trong lòng còn sắc dục, mắt háo sắc đảo điên, ắt là kẻ giả tu, làm bại hoại chốn linh thiêng, chính là kẻ đại ác. Xã hội hiện đại, đạo đức suy đồi, cảnh khêu gợi có ở khắp nơi. Từ tranh sách, đến TV, phim ảnh, cho tới biển quảng cáo ngoài đường, hay một số cô gái ăn mặc hở hang trên phố, cũng dễ khiến người ta nổi tâm sắc dục. Khi chưa đạt được cảnh giới bất động tâm trước mọi cám dỗ sắc dục thế gian thì biện pháp hữu hiệu nhất là “Bớt nghe, bớt nói, bớt nhìn Để tâm thanh tịnh, cho mình bình an.” Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, vượt qua được mới đích thị bậc anh hùng. Nam Phương Từ xưa đến nay, có biết bao nhiêu anh hùng hào kiệt vì xa vào mỹ dục, nữ sắc mà dẫn đến cảnh nước mất nhà tan, công danh lợi lộc tiêu tàn theo mây khói,… Trong “36 kế” của Binh Pháp Thư có “Mỹ nhân kế”, chính là chiêu thuật sử dụng điểm yếu mê luyến cái đẹp của người đàn ông, từ đó gián tiếp hoàn thành mưu kế thâm độc. Người xưa có câu “Anh hùng khó qua ải mỹ nhân”. Minh chứng cho điều này, đã có hàng trăm nam nhân mất đi danh vọng thậm chí là giang sơn chỉ vì những người con gái đẹp. Ngược lại người nào kiên trì trinh tiết và không phạm dâm dục không những được đền đáp phúc báo ở đời này mà còn ảnh hưởng đến cả đời sau. Thực tế trên đầu chữ Sắc 色, vốn đã chứa đao 刀. Xưa nay bao bậc anh hùng cái thế, tài năng trác việt đã thân bại danh liệt, nước mất thân tàn vì nữ sắc. Lại có câu nói rằng “Sắc bất ba đào dị nịch nhân” sắc không nổi sóng mà dễ nhấn chìm người, đủ để thấy được cạm bẫy của nữ sắc. Anh hùng khó qua ải mỹ nhân Yêu cái đẹp không có gì là sai, nhưng nếu đắm chìm vào nó, bậc đế vương nặng thì diệt quốc, người anh hùng nặng thì diệt thân. Trong lịch sử có rất nhiều bài học về việc anh hùng không qua được “quan sắc” mà dẫn đến thân bại danh liệt Nhà Hạ diệt vong bởi Muội Hỉ, triều Thương diệt vong do Đát Kỷ, còn Tây Chu vong quốc cũng bởi Bao Tự, ba triều đại liên tiếp bị diệt vong bởi mỹ sắc, đây là lời cảnh báo các bậc đế vương không được quá đắm chìm vào nữ sắc. Trong 36 kế, mỹ nhân kế, ai lại không biết, không hiểu nhưng binh gia mười lần thì cũng đến chục lần dùng đến nó, và thực tế cho thấy hoàng đế anh hùng bại dưới kế sách này cũng không phải số ít. Ví dụ điển hình nhất chính là Ngô quốc thời Xuân Thu. Khi đó, nước Ngô bao vây nước Việt tại núi Hội Kê, Việt sang Ngô cầu hòa, Việt vương là Câu Tiễn sang nước Ngô làm con tin. Sau đó, Phù Sai thả Câu Tiễn về nước, đại phu chức quan to thời xưa, dưới quan khanh, trên quan sĩ Văn Chủng hiến cho Câu Tiễn 7 sách lược diệt Ngô, trong đó có mỹ nhân kế. Câu Tiễn gửi Tây Thi sang nước Ngô. Phù Sai ngày ngày đắm chìm trong mỹ sắc, bỏ bê quốc gia đại sự, cuối cùng bước vào con đường vong quốc. Điêu Thuyền thời Tam Quốc cũng bị cha nuôi Vương Doãn lợi dụng để ly gián mối quan hệ giữa Lã Bố và Đổng Trác. Điêu thuyền vốn là một cung nữ chạy nạn thời Hán Linh Đế, nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn như tiên nữ giáng trần. Vương Doãn nhận nàng làm con gái nuôi, lợi dụng nhan sắc của nàng, nghĩ ra kế ly gián. Trước gả Điêu Thuyền cho Lã Bố, sau lại tặng nàng cho Đổng Trác. Một hôm, Vương Doãn cố ý sắp đặt cho Điêu Thuyền và Lã Bố gặp nhau, Điêu Thuyền kể khổ với Lã Bố, nói Đổng Trác ức hiếp mình, kết quả bị Đổng Trác bắt gặp. Đổng Trác cướp lấy binh khí trong tay Lã Bố, muốn chém Lã Bố, nhưng lã Bố đã chạy thoát, từ đó về sau hai người trở thành kẻ thù không đội trời chung. Sau này, Lã Bố dưới sự kích động của Vương Doãn đã đoạt mạng Đổng Trác, vì tranh giành mỹ nhân với Đổng Trác mà đã tự mình hủy hoại tiền đồ phía trước. Cổ nhân có câu “Vạn ác dâm vi thủ” vạn ác dâm là đầu. Nếu một người không thể buông bỏ những vấn đề về sắc dục, thì ắt sẽ rơi vào đường ác. Còn người tu luyện trong lòng còn sắc dục, mắt háo sắc đảo điên, ắt là kẻ giả tu, làm bại hoại chốn linh thiêng, chính là kẻ đại ác. Tuy nhiên, quan niệm xuống dốc của xã hội hiện đại lại cổ súy phóng túng tình dục, coi nó như “cơm ăn, nước uống”, thậm chí là hàng hóa để trao đổi. Chuyện trai gái được đem lên bàn nhậu để tán gẫu và dương oai, ngoại tình được xem là chuyện bình thường. Nhiều người vốn dĩ có tiền đồ rất tốt đẹp, nhưng vì có tư tưởng dâm ô, hoặc phạm tội tà dâm nên chẳng những hao tổn danh lợi mà sau này cả đời vô cùng lao đao, ân hận suốt đời. Nhưng cũng có người cải tà quy chính, mà có được phúc báo. Vượt qua cám dỗ được phúc báo Ngày xưa ở Trung Quốc có một vị lương y tên là Hà Trừng. Ông Hà rất nổi tiếng nhờ tài năng y thuật của mình. Ngày nọ, có một người tên là Tôn Miễn Chi lâm bệnh và ốm yếu đã lâu. Khi nghe tới vị lương y họ Hà, ông Tôn đã nhờ vợ đi mời ông Hà về nhà. Vị thầy thuốc tới nhà ông Tôn, người vợ liền đưa ông tới mật thất của căn nhà và nói với ông “Chồng tôi bệnh từ rất lâu rồi, cả nhà đã bán hết mọi thứ để thuốc thang cho ông ấy. Chúng tôi chẳng còn gì để trả cho ông. Tôi sẵn sàng trao thân mình cho ông để cứu lấy chồng tôi.” Ông Hà trả lời rất trịnh trọng “Sao bà phải nói như thế? Bà không cần lo lắng gì hết đâu; tôi sẽ gắng hết sức để chăm sóc chồng bà. Nếu tôi đồng ý những lời bà nói, tôi sẽ thành tiểu nhân suốt đời, bà cũng sẽ mất đi đức hạnh của mình. Thậm chí nếu không ai lên án chuyện như thế, làm sao tôi tránh khỏi bị trời phạt cơ chứ?”. Vợ ông Tôn rất xấu hổ và lặng lẽ rời phòng. Sau này vị lương y họ Hà đã chữa khỏi bệnh cho ông Tôn. Vào một đêm nọ, ông Hà có một giấc mơ, trong đó ông cảm thấy mình như được một vị thần tiên dẫn tới công đường. Một vị quan đã nói với ông Hà “Ta nghe ông đã cứu chữa cho ông Tôn, lại không tư tâm lợi dụng vợ người; vì việc đó nên ông sẽ được ban thưởng. Ông sẽ trở thành quan triều đình, hưởng lương 5 vạn đồng.” Ngay sau đó, thái tử bị bệnh. Hoàng thượng cho mời ông Hà vào hoàng cung để chạy chữa cho thái tử. Chỉ với một đơn thuốc, ông đã chữa xong cho thái tử. Hoàng thượng rất hài lòng và ban cho ông Hà tước quan rất cao. Kỳ thực, mọi chuyện xảy ra với ông Hà đúng như những gì ông mơ thấy trước đó. Khi một người vượt qua được các cám dỗ sắc dục, người đó sẽ sớm được ban phước lành. Lã Động Tân từng nói với đệ tử Kiếp trước không phạm tội dâm, kiếp này sẽ làm trạng nguyên, có địa vị, làm rạng rỡ tổ tông. Nếu người nào kiên trì trinh tiết và không phạm dâm dục ở đời này, không những được đền đáp phúc báo ở đời này mà còn ảnh hưởng đến cả đời sau. Lan Hòa biên tập Nguồn Aboluowang Phương Tầm Tuy nhiên, khi trích dẫn câu này, ít ai biết rằng thực ra nó còn có câu tiếp theo, nửa câu sau thể hiện một vấn đề chung của phụ nữ “người đẹp buồn bán sạp chua”. Vậy câu này có nghĩa là gì? Anh hùng không qua ải mỹ nhân Con người theo đuổi cái đẹp chưa bao giờ dừng lại. Dù là nhan sắc, ẩm thực hay cảnh đẹp đều mang đến cho con người vô vàn sự hấp dẫn và tò mò khiến người ta không thể rời mắt. Dù là đàn ông hay phụ nữ thì mưu cầu cái đẹp là đề tài muôn thuở. Tục ngữ có câu “phu nhân, quý tử”, bất kể ở thời đại nào, mỹ nhân xinh đẹp đều được ngưỡng mộ và săn đón, đàn ông nào cũng sẽ có một người phụ nữ mình thích và si mê. Đàn ông thích gì nhất từ xưa đến nay? Vẻ đẹp, tất nhiên, không có ngoại lệ, và nó chưa bao giờ thay đổi. Mặc dù địa vị xã hội của phụ nữ thời cổ đại tương đối thấp, nhưng có rất nhiều phụ nữ có ảnh hưởng sâu rộng trong lịch sử phong kiến. Họ sử dụng vẻ đẹp của mình để mê hoặc đàn ông, thậm chí phải trả giá bằng việc hủy hoại đất nước. Cho nên câu nói “anh hùng khó qua ải mỹ nhân” được dùng để chế giễu những người đàn ông thích cái đẹp. Các anh hùng cổ đại đã làm rất nhiều điều phi thường vì những người phụ nữ xinh đẹp. Để có được Điêu Thuyền, Lã Bố thậm chí còn giết cha nuôi của mình. Hay Đường Huyền Tông không ngần ngại lãng phí cả đất nước vì lợi ích của Dương Quý Phi. Chuyện như vậy trong lịch sử có quá nhiều, người ta nói hoàng thất tàn nhẫn nhất, nhưng rất nhiều lần chính là vì nữ nhân mà trở nên "tàn nhẫn". Vì lẽ này, người xưa thường nói “Anh hùng khó qua ải mỹ nhân”, bất kể là tướng quân hay đế vương, đều khó thoát khỏi ải này! Ngoài ra, câu nói này còn có ý cảnh giác với thế hệ tương lai. Bản chất con người là thích phụ nữ đẹp, nhưng bạn không được đánh mất lý trí và nguyên tắc cơ bản của mình trước những người phụ nữ xinh đẹp. Mỹ nhân buồn bán sạp chua Câu nói của cổ nhân “anh hùng khó qua ải mỹ nhân” đã nhiều người biết đến, vậy còn nửa sau của nó thì mấy ai biết được? Tôi sợ rằng ít người biết nửa sau của câu nói, đó là “mỹ nhân buồn bán sạp chua". Câu này ám chỉ mỹ nhân không thể hết ghen tuông. Câu này không phải nói phụ nữ thích ăn đồ chua. Khi nhìn thấy một gian hàng bán đồ ăn chua, họ không thể đi qua mà phải dừng lại và mua. Axit chua ở đây thực ra là vấn đề chung của phụ nữ trên đời, tức là phụ nữ rất dễ ghen tuông. Hầu hết phụ nữ đều có vấn đề này, bất kể cô ấy trông như thế nào hay cô ấy tự tin vào ngoại hình của mình, chỉ cần cô ấy nhìn thấy người mình thích có mối quan hệ tốt hơn một chút với người khác giới, cô ấy có thể sẽ ghen tị. Ở thời cổ đại, nam nhân tam thê tứ thiếp hiển nhiên là chuyện bình thường nhất, huống chi trong hậu cung của hoàng đế có hàng ngàn mỹ nữ. Chuyện đàn bà ghen tuông, dụ dỗ, tranh giành nhau không có gì lạ! Từ đó có thể thấy, anh hùng không qua được mỹ nhân, mỹ nhân cũng không thể thay đổi bản tính hay ghen của họ. Trên thực tế, phụ nữ cũng vậy, họ có tính chiếm hữu mạnh mẽ đối với người mình yêu, thậm chí còn hơn cả đàn ông. Nguồn gốc của sự “ghen tuông” Vào thời nhà Đường, Hoàng đế Đường Thái Tông rất ngưỡng mộ tài năng của Phòng Huyền Linh và muốn ban cho ông ta một phần thưởng. Thấy ông chỉ có một vợ và vợ chồng đã nhiều năm không có con, vua Thái Tông đề nghị ban cho ông thêm nhiều thê thiếp. Nhưng vua Thái Tông không ngờ rằng Phòng Huyền Linh đã từ chối trực tiếp mà không cần suy nghĩ, bởi vì vợ ông rất hung dữ và nếu ông lấy một người vợ lẽ, vợ ông sẽ không bao giờ đồng ý. Đường Thái Tông không tin rằng một người phụ nữ có thể có khả năng tuyệt vời như vậy, vì vậy nhà vua đã đặc biệt gọi người vợ vào cung điện và đích thân hỏi xem có đồng ý cho Phòng Huyền Linh nạp thiếp không. Câu trả lời của Phương phu nhân rất cứng nhắc, cho thấy rằng cô ấy sẽ không bao giờ đồng ý trừ khi cô ấy chết. Đường Thái Tông nhìn phu nhân với sự ngưỡng mộ, nhưng ông không thể hiện bất cứ điều gì trên khuôn mặt. Ông sai người mang đến một ly "rượu độc" và nói với Phương phu nhân "Nếu phu nhân đã nói như vậy thì tôi sẽ cho 2 lựa chọn, hoặc đồng ý cho nạp thiếp hoặc uống chén rượu độc này". Đường Thái Tông nghĩ rằng phu nhân sẽ sợ mà thay đổi quyết định nhưng không ngờ sau khi nghe xong Phương phu nhân không hề tỏ ra sợ hãi mà trực tiếp uống cạn “rượu độc”. Điều cô không ngờ tới là đây hoàn toàn không phải là rượu độc, mà là giấm do Đường Thái Tông đặc biệt chuẩn bị để thử. Phương phu nhân chua xót đến mức bật khóc, nhưng nhà vua Shimin đã nở một nụ cười chân thật. Sau sự việc này, nhà vua không bao giờ đề cập đến việc nạp thiếp cho Phòng Huyền Linh nữa, và từ "ghen tuông" được truyền lại theo cách này. Bây giờ, câu “anh hùng khó qua ải mỹ nhân” hầu như ai cũng biết, còn “mỹ nữ sầu bán chua” thì ít nghe. Có lẽ là bởi vì, mặc dù câu này xác thực có thể nói ra vấn đề chung của phụ nữ, nhưng lại có thể miêu tả bằng một cách diễn đạt ngắn gọn hơn, đó chính là "ghen tuông". Xem thêm

anh hùng không qua ải mỹ nhân